Saturday, April 25, 2009

ĐỐI MẶT (27)

 Câu nói:“đừng nghe Cộng sản nói, mà hãy xem Cộng sản làm” đã”tiêm nhiễm”trong tôi từ lâu,vậy mà sự tráo trở,lật lọng, đổi trắng thay đen của Đảng thì người như tôi đã cùng “chung chăn” đến trên nửa đời người mà vẫn không thể lường hết được.
            Tại hội nghị ban chấp hành Huyện uỷ tiến hành kiểm điểm,quyết định khai trừ tôi ra khỏi Đảng,trong phần kết luận hội nghị,Bí thư Huyện uỷ quán triệt: đề nghị các đồng chí chúng ta không nên thấy anh Hồi mắc phải những sai lầm nghiêm trọng mà chúng ta lánh xa,trái lại chúng ta càng cần gần gũi để anh Hồi hoà nhập với mọi người,mặt khác thể hiện tính thiện chí,tính nhân đạo của Đảng ta.
            Hơn tháng sau,trưởng ban tổ chức Huyện uỷ,người cùng cơ quan,cùng chi bộ,mọi công to, việc lớn của nhà anh hoặc nhà tôi,chúng tôi đều có mặt chia sẻ.Anh tổ chức lấy vợ cho cậu con trai,anh đến tận nhà tôi mời,và tôi có mặt trong cuộc đại sự của gia đình anh.Lâu ngày anh em,bạn bè không gặp nhau,tay bắt,mặt mừng,chén chú,chén anh theo thông lệ đám cưới.Trưởng,phó ban tổ chức Tỉnh uỷ từ xa quan sát rõi theo tôi,tôi có linh cảm có điều chẳng lành.Mấy hôm sau tôi được tin Tỉnh uỷ trực tiếp chỉnh đốn trưởng ban tổ chức Huyện uỷ,một số bậu sậu cán bộ cấp dưới anh ta cũng được”sờ gáy”vì thiếu nhãn quan chính trị,ai lại dám cả gan bố trí ông Hồi lên ngồi tầng hai của nhà hàng,khu vực giành giêng cho các quan chức!

Thursday, April 9, 2009

ĐỐI MẶT (26)

Đúng 14h,tôi có mặt tại Công an Huyện. Đội trưởng Lê Duy Thực tiếp tôi vẻ cởi mở,thân thiện.Tôi chẳng lạ gì đây là thủ đoạn của họ đối với bất kể ai thuộc diện đối tượng tra hỏi,thẩm vấn. Cung cách kẻ đánh,người xoa đã là lối mòn quen thuộc,một lối cũ rích trong ngành Công an Cộng sản.
-Anh Hoàng Anh có chút việc bận,anh sẽ đến sau.Trong khi chờ anh Hoàng Anh,lúc này là ngoài giờ làm việc,tôi hỏi anh thật nhé:anh nghĩ thế nào mà anh chuyển khẩu về quê sinh sống?. Đội trưởng Lê Duy Thực hỏi.
-Có ba lý do:một là hiện nay trong quê,nhà tôi chỉ còn mình mẹ tôi ở với thằng cháu(bố nó đã mất)nên tôi phải chuyển khẩu về để động viên,an ủi bà ;hai là tôi đã đi khỏi quê hương nơi mình sinh ra trên 30 năm trời,nay nghỉ chế độ,muốn trở về với quê hương, bởi tôi nặng tình với quê hương lắm,  nếu như ở quá xa thì không nói làm gì, đằng này quê chỉ cách nơi ở hiện nay của tôi chưa đầy hai chục cây số nên việc chuyển về quê tôi vẫn lo toan,chăm sóc được gia đình của mình.Tôi nghĩ làm như vậy sẽ được cả đôi đằng,tình nghiã vẹn tròn;ba là tôi biết các ông sẽ bàn mưu,tính kế để làm khổ tôi,cô lập tôi khi tôi thôi việc về sinh sống ở Thị trấn này,bởi ở Thị trấn này và nhất là ở Khu phố tôi ở ,chủ yếu là những gia đình cán bộ công chức,những người về hưu,mất sức. Những người này từ miếng cơm manh áo chủ yếu phụ thuộc vào Chế độ này,tôi được các ông liệt kê vào “tội chống chế độ”nên chắc chắn các ông sẽ tính kế để gây áp lực tôi,cô lập tôi và họ là những người miễn cưỡng phải thực hiện theo ý đồ của các ông.Tôi sẽ gặp nhiều rắc rối khi mà tôi ở trong tình thế này,vì anh em,họ hàng không ở gần tôi,hàng xóm,láng giềng xung quanh tôi thì toàn là những người luôn bị các ông điều chỉnh,chi phối theo ý đồ của các ông, bởi các ông nắm trong tay yết hầu cuộc sống của họ.Qua làm việc buổi sáng nay với trưởmg phòng PA38,các ông đã bộc lộ rõ mọi âm mưu của mình,tiếc cho các ông, tôi đã đọc hết được tâm địa của các ông,tôi chuyển khẩu về quê, ở đó những người nông dân làm ăn lương thiện,họ sống bằng những công sức lao động của mình,họ chẳng phụ thuộc vào ai,nên không rễ ai có thể điều chỉnh được họ,và tôi đã chọn cho mình nơi nương thân trong quãng đời còn lại của mình, ở đó tôi có đầy đủ cả về tình thương yêu xóm làng,tình cảm bạn bè anh em mà không bất cứ một thế lực nào có thể chia rẽ được,trừ trường hợp tôi là kẻ bất nhân, đồi bại đạo đức.Tuy nhiên tôi vẫn tạm trú ở Thị trấn này theo quy định của pháp luật,và chấp hành đầy đủ mọi nghĩa vụ của một Công dân.Thế đấy, tôi đã chuẩn bị cho mình mọi tình huống xấu nhất có thể xảy ra,bây giờ thì tôi sẵn sàng đối mặt với mọi thủ đoạn đê hèn nhất của các ông.

ĐỐI MẶT (25)

Được tin tôi bị Đảng Cộng Sản Việt Nam khai trừ ra khỏi Đảng, cách chức các chức vụ tôi đang đảm nhiệm và buộc thôi việc,  Đài Á Châu Tự Do;  Đài Chân Trời Mới;  Đài VN Sydney ; các Diễn Đàn về dân chủ ; cùng nhiều bạn bè thân hữu điện thăm hỏi, chia sẻ với tôi. Tôi bắt đầu công khai phát biểu mạnh mẽ, thẳng thắn về quan điểm của mình mà không một chút do dự, bởi mọi cái cần rũ bỏ đến nay đã rũ bỏ được, tâm trạng thanh thản, thoải mái và tự thấy mình đã tiến lên một nấc thang mới trên con đường đã lựa chọn, sẵn sàng tư thế chủ động  đối mặt với những thế lực đầy mưu mô, xảo quyệt trên chặng đường tiếp theo. Tôi cũng bắt đầu bắt tay vào viết một số bài lấy các bút danh khác nhau, cổ vũ cho phong trào Dân oan đang rầm rộ tổ chức biểu tình tại Sài Gòn và Hà Nội phản đối Chính Quyền Cộng Sản xâm phạm quyền lợi của người dân. Những hoạt động của tôi được Cộng Sản cho là: “ điên cuồng chống phá cách mạng Việt Nam” đã làm cho họ tức tối và lập tức họ đáp trả ngay bằng những hành động “điên cuồng”. Một giấy triệu tập do Trưởng Công an Huyện ký đã được Chính quyền cơ sở (chính quyền thị trấn Hữu Lũng) trực tiếp đưa cho tôi và tôi có mặt đúng thời gian theo giấy triệu tập. “Tiếp tôi”, tại trụ sở Công an Huyện, ngoài Trưởng Công an Huyện mặc quân phục, còn có hai người mặc thường phục. Trưởng Công an Huyện làm thủ tục,  nghi thức ban đầu:
-Giới thiệu với anh Hồi đây là Hoàng Anh, Trưởng phòng PA38và đây là Lê Duy Thực,  Đội trưởng của phòng PA38 Công an Tỉnh Lạng Sơn, hai anh sẽ trực tiếp làm việc với anh! nói rồi Trưởng Công an Huyện đi ra ngoài.

ĐỐI MẶT (24)

Sáng hôm sau, 21 tháng 5 năm 2007, Thường Trực Huyện Ủy gọi điện thoại mời tôi đến gặp và đưa cho tôi một thông báo của Huyện Ủy do Bí Thư Huyện Ủy ký. Nội dung của thông báo ghi: ông Vi Đức Hồi, cán bộ Ban Tuyên Giáo Huyện Ủy được nghỉ chờ làm thủ tục nghỉ chế độ, kể từ ngày 21 tháng 5 năm 2007.
            -Anh có ý kiến gì không? Thường Trực Huyện Ủy hỏi tôi.
            -Không. Tôi đáp.
            -Anh cho tôi giao phòng làm việc hôm nay?
            -Vâng, lát nữa Văn Phòng sẽ nhận.
            -Tháng 8 tới mới có đợt giám định sức khỏe, anh cứ ở nhà chờ, khi nào có anh em sẽ báo anh đi giám định. Đây là thủ tục thôi, từ trước đến nay chưa ai đi giám định lại không đạt cả, anh yên tâm.
            -Vâng, cảm ơn các anh đã tạo điều kiện.
            -Anh dự định làm gì thêm không?
            -Tôi chưa có dự định gì.
            -Anh nghỉ chế độ trước tuổi sẽ bị thiệt thòi nhiều, thu nhập của anh sẽ mất đi đến một nửa so với đi làm, cuộc sống sẽ khó khăn hơn. Anh nên tìm việc gì đó làm thêm để có thu nhập,  ổn định cuộc sống, giành sức chăm lo gia đình. Chỗ anh em chân tình khuyên anh đừng lấn sâu thêm nữa, người ta châm chước cho anh nhiều rồi, rồi đây anh sẽ gặp nhiều khó khăn hơn, mọi việc làm của anh sẽ không qua được mắt họ đâu, nhất cử, nhất động của anh đều bị theo rõi,  giám sát. Bây giờ Đảng, Nhà Nước người ta cũng biết sửa sai rồi, không cứng nhắc như ngày xưa nữa. Xét cho cùng thì anh cũng không thể xoay chuyển được tình thế đâu, cỡ lãnh tụ như Trần Độ, Trần Xuân Bách, Hoàng Minh Chính còn chẳng làm được trò chống gì nữa là mình.
            

ĐỐI MẶT (23)

Những ngày nằm chờ cấp trên xử lý là những ngày tâm trạng tôi thấy không kém phần mệt mỏi so với những ngày vừa qua bị Công An quản thúc, làm việc. Tôi chỉ muốn nhanh chóng rũ bỏ được mọi “danh hiệu”mà Đảng Cộng Sản Việt Nam đã gắn cho tôi để thảnh thơi dấn thân theo con đường mà bấy lâu nay đã nung nấu trong lòng. Về phía Đảng Cộng Sản, nhất là tổ chức Đảng đang quản lý tôi, họ cũng muốn nhanh chóng xử lý tôi để một mặt khỏi bận tâm, phủi tay hết trách nhiệm, mặt khác cũng muốn chuyển giao cho ngành Công An trực tiếp theo rõi, giám sát,  xử lý theo pháp luật. Mong muốn của họ là phải trừng phạt tôi thật nặng để hả dạ, mặt khác để làm gương cho những “kẻ” khác. Ngành Công An của địa phương cũng muốn chuyển giao nhanh để ra tay, họ đinh ninh rằng cứ để cho Công An xử lý rồi sẽ thấy. Và những gì đến,  sẽ phải đến.


Ngày 19 tháng 4 năm 2007, Thường Trực Huyện Ủy thông báo cho tôi sáng ngày 20 tháng 4 năm 2007 có mặt tại Huyện Ủy để họp Ban Thường Vụ Huyện Ủy, nội dung cuộc họp được ghi rõ: kiểm điểm và thi hành kỷ luật đối với trường hợp của tôi. Thường Trực yêu cầu tôi viết bản kiểm điểm thật sâu sắc để trình bày trước cuộc họp.