Monday, February 9, 2009

ĐỐI MẶT (19)

Hôm nay là ngày thứ ba phải đối mặt với bộ máy của đảng,chính quyền nhà nước cộng sản Việt nam,tâm trạng tôi hoàn toàn đã trở lại bình thường,bởi qua hai ngày làm việc tôi đã nhận biết được tất cả những gì họ muốn,những gì họ sẽ làm trong những ngày tiếp theo.Mục tiêu chính của họ là khuất phục tôi,chấm dứt việc tôi liên hệ với những nhà dân chủ,chấm dứt việc viết bài phát tán trên mạng,ăn năn hối cải,xin được khoan hồng.Tôi thừa biết họ không thể bắt tôi và hơn thế họ còn lo sợ vụ việc của tôi bung bét sẽ ảnh hưởng xấu đến dư luận vì thế tôi càng phấn trấn,tự tin,minh mẫn bình tĩnh để đối phó với họ.
            Ăn sáng xong,tốp chúng tôi gồm hơn chục người(công an,cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy) thũng thẵng đi bộ từ nhà khách tỉnh ủy về ban tổ chức để tiếp tục công việc khai thác,thẩm vấn tôi.Bỗng có tiếng xe máy phanh kít lại ngay sát tôi,mấy cán bộ,chiến sỹ công an giật thót mình,liền tạo thành hàng rào xung quanh tôi, một anh bạn của tôi thân nhau từ còn nhỏ,sau này đi thoát ly,anh làm việc trên tỉnh,vẫn thường xuyên liên lạc,tụ tập chén anh,chén chú với nhau,tính văn nghệ sỹ,thích vui vẻ,sống phóng khoáng nên dù có trình độ,năng lực nhưng con đường thăng tiến gặp nhiều trắc trở,thường được cấp trên đánh giá là con người thiếu chín chắn,lập trường bấp bênh,hay chọc ngoáy lãnh đạo nên leo lên đến cấp phó ngành của tỉnh thế rồi lại xuống làm cấp trưởng phòng của sở,an phận ở mức này để chờ nghỉ hưu.
            Chiều qua tôi thấy ông vào nhà khách tỉnh ủy,tôi biết chắc là ông nghỉ đó,điện mãi mà không liên lạc được,sao vậy?thay số máy sao không thông báo?

Wednesday, January 21, 2009

ĐỐI MẶT (18)

14h tôi lại có mặt tại phòng làm việc của ban tổ chức tỉnh ủy,chiều nay họ chuyển sang kiểm tra đầu máy tính của cá nhân tôi,mọi người lại xúm xung quanh “chuyên gia”máy tính với vẻ mặt tò mò.Tôi ngồi ghế uống nước,hút thuốc chờ đợi,người cán bộ tổng cục an ninh có tên Thắng lướt qua quan sát nhưng không vào phòng,cậu công an trẻ tuổi ở Hà nội lên lại đi vào phòng lân la kiếm chuyện với tôi.
            Bây giờ có một người hôm nào cũng sang trước nhà anh chửi anh,vu khống anh,anh có tức không?-câụ ta đột xuất hỏi tôi.
            Tôi ngạc nhiên về câu hỏi trẻ con này,nhưng rồi cũng phải trả lời.
            Ý anh là gì?anh bảo tôi chửi ai,vu khống ai?
            Chính anh đã vu khống,chửi đảng,chửi chế độ đúng không?
            Anh thử trích những câu tôi vu khống,chửi đảng,chửi chế độ xem nào?
            Anh nói là đảng thối nát,đảng bạo hành,độc đoán chuyên quyền...đó chẳng phải là vu khống,chửi đảng,chửi chế độ còn gì,phải không?
            Anh hiểu thế nào là vu khống?vu khống tức là việc bịa đặt,dựng chuyện làm hại người khác,tôi không bịa đặt,không dựng chuyện,tôi lại càng không bao giờ đi chửi ai.Tham nhũng đang là quốc nạn,chính đảng nói như vậy,anh biết đấy chỉ những người có chức quyền thì mới hội tụ đủ các điều kiện để tham nhũng,những người dân lành thì dù có muốn tham cũng chẳng được,dù có thích nhũng nhiễu cũng không làm nổi,ở nước ta người nắm chức quyền trong tay chỉ có thể là những đảng viên của đảng,những người này vừa có quyền,vừa là những người gây nhũng nhiễu,là thủ phạm gây ra nạn tham nhũng, đó là một đảng thối nát,không oan chút nào.Độc đoán chuyên quyền thì anh quá rõ rồi,đảng tuyên bố không bao giờ chia sẻ quyền lực cho bất cứ ai,chỉ có một mình đảng để thao túng mọi hoạt dộng xã hội,bắt mọi người thừa nhận sự độc tôn cai trị của mình,ai không thừa nhận thì bị quy cho tội phản quốc,bỏ tù,đó chính là độc đoán chuyên quyền.Tất cả những gì tôi viết,tôi nói đều là sự thật.

ĐỐI MẶT (17)

Hai thanh niên ơi ngủ đi
            Vâng, chú ngủ trước đi, bọn cháu xem bóng đá tý đã.
            Nói trước là chú có tật rất xấu,  khi ngủ ngáy rất to, thông cảm cố chịu đựng nhé!
            Không sao, bọn cháu thanh niên đặt đầu là ngủ ấy mà chú.
            Thời gian gay cấn nhất đã qua, sau một ngày đối mặt với bộ máy chuyên nghiệp, bài bản đã giúp tôi trưởng thành nhanh chóng, tìm ra được phương sách ứng xử tốt hơn để đối phó một cách tương tựu. Nhìn đồng hồ đã 24h30, thành phố lạng sơn náo nhiệt là vậy nay đã chìm đắm trong không gian yên tĩnh, mọi sự vật và hiện tượng đều trở nên hiền hòa, con người thu lại trong thiên nhiên tĩnh mịch.
Trong mơ màng,  trước mặt tôi hình ảnh người phó ban tổ chức tỉnh ủy, cũng là người có nhiều thâm niên trong ngành công an, một người quyền chức trong tay chẳng có gì đáng nói nhưng được cái rất tiêu biểu cho một cán bộ của Đảng cộng sản Việt Nam, hội tụ khá đầy đủ các tố chất của một viên chức dưới chế độ đương thời, đó là hách dịch, quan liêu, cửa quyền, kiêu ngạo. Với cái chức phó ngành của một địa phương cấp tỉnh vậy mà dám lên mặt tuyên bố: “tôi còn sống thì cái Đảng này không bao giờ chết được”, nhưng đó là cái thùng rỗng, cứ chạm đến là kêu to, thật tiếc thay cho Đảng, trong thời đại ngaỳ nay những người như vậy mà vẫn được trọng dụng. Hình ảnh của người trưởng phòng công an tỉnh đội lốt cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy một cách hớ hênh, trơ chẽn đến nực cười, sốt sắng trong công việc nhưng vụng về về nghiệp vụ. . . cứ để xuôi theo dòng suy nghĩ cho đến thiếp đi lúc nào không biết. Sáng hôm sau tỉnh dậy người nhẹ nhõm, khoan thai, tinh thần sảng khoái, phấn trấn sẵn sàng cho mình để bước vào cuộc đối mặt mới.
            

Sunday, January 4, 2009

ĐỐI MẶT (16)

Khỏi cần tôi phải chỉ dẫn,lái xe đỗ chính xác ngay sân nhà tôi,tôi xuống xe mấy cậu công an trẻ được phân công vội vàng theo sát tôi từng bước.Vợ tôi mở cửa,tôi bước lại gần và nói nhỏ.
Anh đã bị bắt,vợ tôi bàng hoàng
Làm sao?
Bình tĩnh không sao đâu-tôi trả lời.Một công an đứng sát tôi vẻ mặt nghiêm nghị:
Anh Hồi không trao đổi.
Tôi đi vào ngồi xuống ghế uống nước.
Vợ tôi cũng biết lơ mơ về việc tôi liên lạc với Nguyễn văn Đài và biết Đài đã bị bắt,rồi thời gian gần đây tôi hay thức khuyêa,dậy sớm viết lách nhiều,mấy lần vợ tôi gặng hỏi,tôi gạt đi.Vợ tôi làm nghề giáo viên,cả ngày đi trường,tối lại phải soạn bài,xem ra cái nghề dạy học là một trong những nghề vất vả.Mỗi người một việc,bận rộn suốt ngày nên vợ tôi cũng chẳng quan tâm đến những việc tôi làm,thấy tôi thông báo,vợ tôi cũng láng máng biết chuyện gì nhưng không rõ ngọn ngành.
Trưởng phòng công an Thực mời vợ tôi ngồi rồi bắt đầu câu chuyện.
Chúng tôi ở ban tổ chức tỉnh ủy,có một số nội dung công việc cần làm việc với anh Hồi,thời gian có lẽ phải hết tuần,hôm nay là thứ hai, chị cứ yên tâm không có gì lớn đâu.Trong thời gian anh Hồi đi làm việc với chúng tôi,đề nghị chị giữ kín,đừng tiết lộ cho ai biết,sợ rằng dư luận không tốt làm ảnh hưởng đến uy tín của anh Hồi vì mình còn công tác lâu dài,chị hiểu ý tôi nói không?

ĐỐI MẶT (15)

Kết thúc cuộc thẩm vấn buổi sáng, tôi được đưa về nhà khách tỉnh ủy lạng sơn, cùng đi với tôi có đến bốn, năm thanh niên luôn bám sát tôi, họ không cho tôi tiếp xúc bất cứ ai, kể cả lúc đi vệ sinh họ cũng túc trực ngay cửa theo rõi, giám sát. Tôi được bố trí nghỉ ở một phòng có ba giường, thuộc tầng hai, tôi nghỉ giường trong, hai thanh niên nghỉ ở hai giường ngoài gần cửa ra vào để canh giữ. Tôi bắt đầu thấy thấm mệt sau một buổi rằng co đấu trí, mặc dù đã có những chủ động cho mình khá kỹ lưỡng nhưng có nhiều tình huống mà mình chưa tiên lượng được, bởi vậy trong quá trình làm việc với một bộ máy dày dạn kinh nghiệm không thể tránh khỏi những lúng túng, nhưng rất mừng là chưa có gì sơ suất đáng tiếc xảy ra, lúc nào cũng luôn ở tư thế ngang tầm với họ để cùng trao đổi, tranh luận.
Đang quăng mình trên giường để xả hơi, vừa tư duy tổng kết buổi làm việc sáng nay thì có người gõ cửa thúc đi ăn cơm. Họ bố trí cho chúng tôi một phòng ăn biệt lập, hai mâm cơm khá thịnh soạn được bày sẵn, tiếp tôi gồm có trưởng,  phó phòng bảo vệ chính trị nội bộ cùng các chuyên viên của phòng, còn lại hơn nủa số người lạ mặt bao gồm phần lớn là những thanh niên trên dưới tuổi ba mươi, có một người vẻ mặt đăm chiêu, ở tuổi ngoài bốn mươi, hỏi ra đó chính là trưởng phòng văn hóa-tư tưởng công an tỉnh lạng sơn, người mà được giao nhiệm vụ trực tiếp làm việc với tôi trong suốt thời gian điều tra, thẩm vấn, anh ta tên là Thực,  nhưng đã được thay một nhãn hiệu mới là cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy. Tìm hiểu thêm hóa ra là toàn bộ những người mà tôi không quen biết họ đều là cán bộ, chiến sỹ,  quân của trưởng phòng Thực nhưng cũng được thay bằng nhãn mác cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy.
          

Friday, January 2, 2009

ĐỐI MẶT (14)

Kết thúc cuộc thẩm vấn buổi sáng,tôi được đưa về nhà khách tỉnh ủy lạng sơn,cùng đi với tôi có đến bốn,năm thanh niên luôn bám sát tôi,họ không cho tôi tiếp xúc bất cứ ai,kể cả lúc đi vệ sinh họ cũng túc trực ngay cửa theo rõi,giám sát.Tôi được bố trí nghỉ ở một phòng có ba giường,thuộc tầng hai,tôi nghỉ giường trong,hai thanh niên nghỉ ở hai giường ngoài gần cửa ra vào để canh giữ.Tôi bắt đầu thấy thấm mệt sau một buổi rằng co đấu trí ,mặc dù đã có những chủ động cho mình khá kỹ lưỡng nhưng có nhiều tình huống mà mình chưa tiên lượng được,bởi vậy trong quá trình làm việc với một bộ máy dày dạn kinh nghiệm không thể tránh khỏi những lúng túng,nhưng rất mừng là chưa có gì sơ suất đáng tiếc xảy ra,lúc nào cũng luôn ở tư thế ngang tầm với họ để cùng trao đổi,tranh luận.
Đang quăng mình trên giường để xả hơi,vừa tư duy tổng kết buổi làm việc sáng nay thì có người gõ cửa thúc đi ăn cơm.Họ bố trí cho chúng tôi một phòng ăn biệt lập,hai mâm cơm khá thịnh soạn được bày sẵn,tiếp tôi gồm có trưởng, phó phòng bảo vệ chính trị nội bộ cùng các chuyên viên của phòng,còn lại hơn nủa số người lạ mặt bao gồm phần lớn là những thanh niên trên dưới tuổi ba mươi,có một người vẻ mặt đăm chiêu,ở tuổi ngoài bốn mươi,hỏi ra đó chính là trưởng phòng văn hóa-tư tưởng công an tỉnh lạng sơn,người mà được giao nhiệm vụ trực tiếp làm việc với tôi trong suốt thời gian điều tra,thẩm vấn,anh ta tên là Thực, nhưng đã được thay một nhãn hiệu mới là cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy.Tìm hiểu thêm hóa ra là toàn bộ những người mà tôi không quen biết họ đều là cán bộ,chiến sỹ, quân của trưởng phòng Thực nhưng cũng được thay bằng nhãn mác cán bộ ban tổ chức tỉnh ủy.

Tuesday, December 30, 2008

ĐỐI MẶT (13)

Cuộc thẩm vấn đã diễn hơn tiếng đồng hồ,thời gian làm việc buổi sáng đã sắp hết.Chủ trì cuộc thẩm vấn-phó ban tổ chức tỉnh ủy nhìn đồng hồ rồi đặt câu hỏi tiếp với tôi:còn một nội dung nữa chúng tôi muốn nghe anh trình bày nốt.
      Anh viết:Các nhà đấu tranh dân chủ không vi phạm pháp luật Việt Nam,đề nghị anh giải thích?
      Vâng!Tại điều 69 hiến pháp Niệt Nam hiện hành có ghi:”công dân có quyền tự do ngôn luận,tự do báo chí;có quyền được thông tin;có quyền hội họp,lập hội,biểu tình theo quy định của pháp luật”.Những người như linh mục Nguyễn Văn Lý,Nguyễn Văn Đài,     Lê Thị Công Nhân họ hoạt động trong khôn khổ hiến pháp quy định,tôi cho rằng họ không vi phạm pháp luật.Đảng,nhà nước Việt Nam khép cho họ vào tội chống phá nhà nước Việt Nam theo điều 88 bộ luật hình sự Việt Nam đó là sự quy chụp.Luật hiến pháp là tối thượng,các đạo luật khác trái với hiến pháp là vi hiến và không có giá trị.
      Thôi được rồi,vấn đề này chúng tôi sẽ làm rõ với anh trong quá trình làm việc-phó ban ngắt lời tôi và ông bắt đầu phát biểu:vậy là hơn tiếng đồng hồ làm việc với anh mà chủ yếu là chúng tôi để anh nói lên hết những tâm tư, suy nghĩ,nhận thức của anh,bước đầu tôi ghi nhận anh có tinh thần hợp tác,thẳng thắn và mong rằng trong những ngày tới anh tiếp tục phát huy để sớm kết thúc vụ việc.

ĐỐI MẶT (12)

8h ngày 26-3-2007, tôi đang lên lớp cho lớp học Đảng viên mới kết nạp tại hội trường trung tâm bồi dưỡng chính trị huyện.  (theo quy định, thì trước khi kết nạp Đảng, những quần chúng ưu tú của Đảng phải học qua lớp “tìm hiểu về đảng”, đó là điều kiện để trở thành Đảng viên. Đảng viên mới kết nạp phải qua lớp lý luận chính trị phổ thông cũng mới đủ điều kiện để chuyển Đảng chính thức, bất luận người đó có chức vụ gì? trình độ học vấn dù là cử nhân, thạc sỹ hay tiến sỹ chăng nữa thì vẫn phải theo các lớp học do trung tâm bồi dưỡng chính trị (trường đảng)  cấp quận, huyện tổ chức) . Bí thư huyện ủy điện cho tôi nói là tôi cùng bí thư phải đi gặp thường trực tỉnh ủy ngay. Mấy phút sau, xe huyện ủy cùng bí thư đến đón tôi. Bí thư không biết nội dung làm việc gì mà thường trực tỉnh ủy cho mời gấp mà không báo trước, còn tôi thì thì tôi biết ngay khi nhận được điện thoại mà nội dung bí thư thông báo, bởi vì từ tháng 12-2006 đến nay (tháng 3-2007) tôi đã viết 6 bài với nội dung cổ vũ cho dân chủ, đa nguyên chính trị, lên án chế độ độc tôn đảng trị. . . lấy bút danh: Hữu Hải, đăng tải trên trang báo điện tử: Đối thoại. Trong thời gian này tôi liên lạc và gặp Nguyễn văn Đài, tháng 2-2007 Nguyễn văn Đài cùng Lê thị công Nhân bị bắt, ngay lúc đó tôi đã chuẩn bị cho mình bước ngoặt lịch sử trong đời tôi, vì vậy việc hôm nay đi gặp tỉnh ủy đột xuất tôi không có gì bất ngờ vì ở đời cái gì đến ắt sẽ đến.
            Trên đường đi chừng tiếng rưỡi đồng hồ (80 km) , một mặt tôi tư duy chuẩn bị cho mình để đối mặt với những gì sắp diễn ra, mặt khác tôi biết đây là dịp cuối cùng để tâm sự cùng bí thư huyện ủy, tôi tranh thủ bày tỏ một số quan điểm của tôi trong công tác lãnh đạo, chỉ đạo của cấp ủy địa phương, một số hiện tượng,  và dư luận của một số cán bộ lãnh đạo và một số quan điểm, tư duy mới về công tác cán bộ ở địa phương, bí thư huyện ủy cũng trao đổi với tôi một cách cởi mở, thẳng thắn và tán thành nhiều vấn đề mà tôi nêu ra.
            

Thursday, December 11, 2008

ĐỐI MẶT (11)

Vậy là đến thời điểm này(tháng 12/2006-12/2008),tôi đã chính thức ly khai đảng cộng sản tròn 2 năm.Hai năm trôi qua đầy những biến động và sóng gió trong cuộc đời tôi.Người thì cho tôi là dám vứt bỏ mọi cái mà cả cuộc đời tôi phấn đấu và có chút may mắn mới có được,đó là hành động phi thường;người thì cho rằng tôi là kẻ cả gan rước đuốc đốt trời,mang vạ vào thân; những người “đồng chí,đồng đội”của tôi, nhiều người cho rằng tôi là kẻ phản tặc.Công bằng mà nói thì họ nói cũng đúng bởi vì bất cứ ai trước khi được đứng trong hàng ngũ của đảng cũng phải phấn đấu,cũng phải tìm hiểu về đảng,cũng phải viết đơn tình nguyện và đặc biệt là phải xin thề dưới đảng kỳ là suốt đời trung thành với đảng,suốt đời phấn đấu cho lý tưởng của đảng đến hơi thở cuối cùng...

Tôi là một trong những người được đảng chăm lo,được đảng quan tâm bồi dưỡng,đào tạo khá cơ bản,tôi cũng là người sống thủy chung với bạn bè,với công việc,với lý tưởng vì vậy có thể nói khó khăn lắm tôi mới vượt qua được những cái mà tưởng chừng tôi không bao giờ bước qua nổi.Đúng là cực chẳng đã tôi mới phải hành động như hôm nay để rồi nhiều người nhìn nhận tôi như một kẻ phản bội.Đến hôm nay tôi vẫn khẳng định rằng tôi không và không bao giờ là kẻ phản bội.

Wednesday, December 10, 2008

ĐỐI MẶT 6, 7, 8, 9, 10

ĐỐI MẶT (6)


Là một công dân,  một đảng viên của đảng, tôi rất để tâm suy nghĩ về cơ chế:  “đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ”, đây là cơ chế tổng thể cho sự vận hành của đất nước do đảng cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh đạo. Hãy xem cơ chế này đã giúp ích gì cho đất nước ta.
            Theo cơ chế thì đảng lãnh đạo bằng những chủ chương đường lối  (ra nghị quyết) , rồi đảng tiến hành kiểm tra việc triển khai, thực hiện nghị quyết của đảng đã đề ra, những đảng viên của đảng là lực lượng tiên phong gương mẫu trong việc thi hành nghị quyết của đảng. Đảng cũng là người có quyền tuyển trọn, phân công người của đảng trực tiếp quản lý, điều hành, triển khai thực hiện các chủ chương chính sách của đảng, đưa nghị quyết của đảng đi vào cuộc sống, biến nghị quyết của đảng thành hiện thực cách mạng.
            Tôi thiết tưởng rằng người nghĩ ra những chủ chương chính sách đúng đắn, phải là những người hội tụ đủ những tiêu chí cần thiết, thật sự là người có tầm nhìn xa, trông rộng. Trong thực tế ở các địa phương,  người cán bộ lãnh đạo đảng, ngững người làm công tác đảng nếu thống kê lên đều cho thấy là những người có trình độ thâp nhất, có năng lực hạn chế nhất so với đội ngũ cán bộ công chức cùng cấp.  Phần lớn cán bộ của đảng thiếu chuyên môn, thiếu trình độ năng lực do những năm trước đây, cán bộ của đảng thường được tuyển trọn từ bộ đội phục viên, xuất ngũ. Đội ngũ này hiện vẫn chiếm tỷ trọng rất lớn trong các cơ quan của đảng. Vì vậy trong thực tế họ không thể ngang tầm với nhiệm vụ là người lãnh đạo, người tham mưu để ra các quyết sách đúng đắn được.

Hồi Ký Vi Đức Hồi (ĐỐI MẶT 1-5)

CON ĐƯỜNG ĐI ĐẾN VỚI PHONG TRÀO DÂN CHỦ


I


                        Hồi tôi còn nhỏ, tôi nhớ bố tôi thường hay hát ru mấy câu ca dao quen thuộc cho tôi và các em tôi để ru ngủ, thực ra ông không thuộc nhiều, mấy bài con cò bay lả, bay la; mẹ đi làm về; rồi một vài bài về quê hương đất nước gì đó. Nhưng quen thuộc nhất vẫn là mấy câu ca dao:        
                                                Công cha như núi Thái sơn
                                    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chaỷ ra
                                                Bác Hồ hơn mẹ, hơn cha. . .
            Rồi ông tự giải thích cho tôi nghe rằng: Núi Thái sơn nó to lắm, vừa to vừa cao, ở mình không có núi nào to, cao bằng. Nước ở nguồn chảy ra hết ngày này qua ngày khác, hết năm này sang năm khác không bao giờ cạn. Người ta so sánh như vậy để thấy công lao cha, mẹ chăm sóc, nuôi dưỡng đối với người con là rất to lớn. Đạo làm con phải biết điều đó và luôn phải có hiếu với cha mẹ, luôn phải vâng lời cha mẹ. . . Bác Hồ như thế nào mà hơn cả bố, cả mẹ ạ? tôi thắc mắc. Ông liền giải thích cho tôi: Lớn lên con sẽ hiểu, Bác Hồ là người có công rất lớn đối với đất nước, đối với dân tộc Việt Nam, công lao của người lơn như biển đông. Con phải biết nếu không có bác Hố thì không có chúng ta hôm nay, chúng ta không được làm người, công lao bác Hồ là hơn cả mẹ, hơn cả cha đấy.
            

Sunday, December 7, 2008

Thư trao đổi với tác giả bài báo: Nguyễn Thanh Giang - một tay sai của tổ chức ‘‘Việt Tân”: ĐỘI LỐT “DÂN CHỦ” ĂN CHẶN ĐÔ LA

Báo công an nhân dân, cơ quan ngôn luận của bộ công an số ra ngày 6-12-2008 có đăng bài: ‘‘Nguyễn Thanh Giang - một tay sai của tổ chức ‘Việt Tân’: đội lốt ‘dân chủ’, ‘ăn chặn đô la’” của tác giả: Trường Thái.
Trước hết tôi thành thật xin lỗi tác giả Trường Thái vì tôi không biết tác giả của bài báo trên có trình độ “cao siêu” như thế nào? Có thể cao hơn tôi nhưng tôi dám chắc chưa hẳn đã cao hơn được những người mà tác giả gọi là những “kẻ cơ hội” có trình độ “hạt mít”. Còn đối với tiến sỹ địa-vật-lý Nguyễn Thanh Giang thì tôi càng dám chắc rằng tác giả có cái tên Trường Thái này bất luận trên mọi phương diện đều không thể ngang tầm với ông Nguyễn Thanh Giang. Gọi ông là “tri thức rởm” thì tôi nghi, rất nghi trong đầu tác giả Trường Thái có tỷ lệ hỗn tạp đậu phụ trái mùa khá cao.
Tác giả khẳng định ông Giang “ăn chặn đô la”. Ăn chặn là việc lợi dụng cương vị trung gian để lấy bớt phần của người khác. Trung gian thì có nhưng lấy bớt phần của người khác thì tác giả không chứng minh được ăn chặn của ai ? Bao nhiêu đô la? Thí dụ những người cộng sự cùng ông Giang được hưởng mỗi tháng là 100 đô la, ông Giang chỉ đưa 50 đô la, như vậy ông Giang ăn chặn 50 đô la. Cứ cho là ông Giang nhận được 125 triệuđ là thực, ông Giang chi 46 triệuđ, nhưng thực tế ông giang không chi hết, đó là ăn chặn. Tôi nghĩ nó chẳng liên quan gì đến tài sản của nhân dân, của nhà nước, vậy làm sao cứ phải hằn học? Những nhà tài trợ người ta biết phải làm gì, không cần lên mặt. Thưa tác giả Trường Thái, có nhiều chuyện ăn chặn lắm mà chính các phương tiện thông tin đại chúng của đảng, nhà nước ta công bố như: Ăn bớt tiền của đồng bào bị lũ lụt, đó là ăn chặn; ăn bớt tiền của chương trình thanh toán bệnh lao, đó là ăn chặn... còn việc ông Giang thì rõ ràng chưa có căn cứ khẳng định. Ở đây hoặc là tác giả hiểu chưa đầy đủ về “ăn chặn”, hoặc là cố tình hòng chia rẽ anh em nội bộ, hạ diệt ông Giang.

Thursday, November 20, 2008

Tấm Lòng Nhân Hậu Chia Sẻ Với Phong Trào Dc Quốc Nội


Nghĩa cử và lương tri
Như tin đã đưa, ngày 18/11/208 nhà dân chủ Trần anh Kim ở thái bình và tôi (Vi đức Hồi) ở Lạng sơn đi Hà nội gặp luật sư Lê trần Luật từ sài gòn bay ra để thực hiện một số thủ tục trong việc bào chữa cho một số nhà dân chủ bị cộng sản việt nam bắt giam và có thể bị đưa ra xét xử trong một ngày gần đây. 
Số là tôi có hẹn với luật sư Lê trần Luật để trao đổi một số nội dung xung quanh việc bào chữa cho các nhà dân chủ ở Hà nội, Hải phòng, Thái bình, Bắc giang, Nghệ an, Hà tây vừa bị cộng sản Việt nam bắt về cái gọi là "tội chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam theo điều 88 bộ luật hình sự việt nam". Luật sư Lê trần Luật cho tôi biết từ ngày 18-20/11/2008, luật sư ra Hà nội và hẹn tôi trong thời gian trên có thể gặp nhau tại Hà nội. Sáng ngày 18/11/2008 tôi đi Hà nội để gặp luật sư, đến Hà nội, anh Nguyễn khắc Toàn điện cho tôi và thông báo cho tôi biết luật sư Lê trần Luật sắp đến nhà anh, có anh Trần anh Kim ở Thái bình cũng đang ở đây chờ luật sư, mừng quá tôi đến ngay nhà anh Toàn. 

Thursday, October 2, 2008

Cuộc chiến Thái Hà và Tòa Khâm Sứ Ai được, ai mất ?

Cuộc chiến giữa đồng bào giáo sứ Thái Hà và Tòa Khâm sứ tuy chưa đến hồi kết, nhưng chắc chắn rằng phía đồng bào công giáo đã không thành công trong việc đòi lại đất của mình trước sức mạnh của nền “chuyên chính vô sản”. Hãy thử xem ai được, ai mất trong cuộc chiến này.

    Cái mà có thể nói là “mất mát” lớn nhất đối với đồng bào công giáo, là sự đàn áp thô bạo, sự xúc phạm, chà đạp lên danh dự, nhân phẩm đối với một tôn giáo mà cả thế giới luôn kính trọng.

    Thế nhưng cái được của đồng bào công giáo là rất lớn: tuy không thể lấy lại được đất của mình, nhưng ít nhất đã chặn được việc biến mảnh đất ở hai khu vực trên thành những món hời cho một số cá nhân. Đất vẫn còn đó, vẫn còn nhiều cơ hội để đồng bào tiếp tục cuộc đấu tranh đòi công lý về tay mình. Rồi đây bất cứ ai, dù người trong nước hay người nước ngoài khi bước vào “công viên”, thư viện này đều phải thừa nhận đây là đất của đồng bào công giáo, chính quyền cộng sản đã dùng bạo lực có một không hai trong lịch sử cận đại để chiếm đoạt.

Wednesday, July 2, 2008

Các nhà dân chủ liên tục bị chận đánh, bị hành hung


2008-07-02
Ngay sau sự việc 2 nhà dân chủ Phạm Văn Trội và Ngô Quỳnh bị hành hung ngay trong trụ sở UBND và trên đường ra chỗ đón xe từ Lạng Sơn về Hà Nội, thì vào sáng nay thứ Tư 2-7, một nhà dân chủ khác là anh Phạm Đức Chính từ Hà Nội lên cũng bị những kẻ “lạ mặt” hành hung.
Việt Hùng của Ban Việt Ngữ  đã hỏi chuyện anh Phạm Đức Chính ngay giữa lúc anh Chính bị hành hung, mời quí vị theo dõi nguyên văn cuộc phỏng vấn ngắn với anh Chính và anh Vi Đức Hồi. 

Chận đánh giữa đường

Việt Hùng: Xin cho chúng tôi được nói chuyện với anh Phạm Đức Chính…
Anh  Phạm Đức Chính: Vâng tôi đây, tôi đang bị đánh ở giữa đường đây anh ạ, họ định vác cả dao, kiếm ra chém tôi…
Việt Hùng: Tại sao anh lại nói  anh bị đánh, hiện nay anh và anh Vi Đức Hồi đang ở đâu thưa anh?
Anh Phạm Đức Chính: Anh Hồi đang trên đường đưa tôi ra xe về Hà Nội thì có kẻ lạ mặt đi xe chèn chúng tôi vào len đường rồi chúng nhảy ra vác dao, vác kiếm đánh đấm tôi.
Việt Hùng: …những người mà anh nói đánh anh là nhữngai?
Anh Phạm Đức Chính: …là người dân anh ạ,

Sunday, June 15, 2008

Nhà dân chủ Vi Đức Hồi bị đưa ra đấu tố ở Lạng Sơn

Thanh Quang, phóng viên đài RFA

2008-06-15

Ông Vi Đức Hồi, nguyên Giám Đốc Trường Đảng Huyện Ủy ở Lạng Sơn, ra trước đấu tố ở địa phương.
Sau 2 ngày bị công an huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, thẩm vấn liên quan việc không chấp hành lệnh xử phạt hành chính của công an, nhà dân chủ Vi Đức Hồi, vào hôm qua 12-6-2008, đã bị công an đưa ra thị trấn huyện để đấu tố.

Sau cuộc đấu tố của giới cầm quyền cộng sản, nhà dân chủ kiên cường, bất khuất Vi Đức Hồi lên tiếng mạnh mẽ như sau:


“Chắc chắn là họ không làm được gì bởi vì đó là một cái nghị quyết trái với các quy định của pháp luật. Không thể có một cái nghị quyết nào, bất cứ một cấp nào mà trái pháp luật được. Vì vậy cho nên tôi cho rằng đó là sự ngu xuẩn; và ở đây tôi nói ngu xuẩn không phải là chê những người dân ở xung quanh tôi họ không biết gì, mà chính cái ngu xuẩn ở đây là sự đạo diễn của chính đảng và công an Việt Nam. 

Thursday, March 20, 2008

Góc khuất của chương trình xóa đói giảm nghèo

1. Góc khuất của chương trình xóa đói giảm nghèo 

Xoá đói giảm nghèo là một trong những chương trình lớn của đảng, nhà nước Việt Nam. Những năm qua thực hiện chương trình này có thể nói là đã đạt được những kết quả quan trọng. Các phương tiện thông tin đại chúng của ĐCS và nhà nước Việt Nam đã và đang tuyên truyền rầm rộ, thậm chí đã thổi phồng lên để khẳng định vai trò lãnh đạo của đảng đối với nhân dân trong nước và thế giới. Vì vậy sẽ là “biết rồi khổ lắm nói mãi” nếu tiếp tục nêu những thành tích đó ra đây. Trong phạm vi bài viết ngắn này, chúng tôi chỉ đề cập đến một số những góc khuất trong chương trình này mà chưa bao giờ các kênh thông tin chính thống của đảng và nhà nước việt nam nói đến. 

Trước hêt hãy bàn về tiêu chí xác định hộ nghèo: chúng tôi đã ngồi tính tổng thu nhập của một số hộ nông dân ở các xã miền núi khác nhau. Một hộ nằm trong số hộ có thu nhập khá trong xã, tính đi tính lại, bình quân thu nhập đầu người/tháng cũng chỉ đạt 165.000đ, so với chỉ tiêu hiện hành phải đạt trên 200.000đ mới được gọi là hộ hết nghèo. Nếu tính một cách trung thực khách quan thì số hộ nghèo của xã đó chiếm trên 90%. Khi được hỏi tại sao lại không nằm trong diện hộ nghèo thì được cán bộ cấp xã trả lời không ngần ngại: Nếu hộ này là nghèo thì cả xã này nghèo hết. Tỉ lệ hộ nghèo của tỉnh, của huyện mới có trên dưới 18%, các xã đều phải căn cứ vào đó để tính cho xã mình. Nếu vượt quá trên không chấp nhận, biết nhiều hộ còn rất nghèo nhưng vẫn phải đưa lên. 

Saturday, March 15, 2008

Vận Hội Đất Nước Tác Động To Lớn Đến Tiến Trình Dân Chủ ở Việt Nam

1. Vận Hội Đất Nước Tác Động To Lớn Đến Tiến Trình Dân Chủ ở Việt Nam

Năm 2008, năm có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, năm bản lề của kế hoạch 5 năm 2005-2010; năm sơ kết giữa nhiệm kỳ đại hội Đảng CSVN lần thứ 10; năm được đảng, nhà nước Việt Nam hy vọng gặt hái nhiều thành công.

Hai tháng qua, tình hình kinh tế chính trị xã hội của đất nước đã có những diển biến ngoài sức tưởng tượng, đây là vận hội tạo ra thời kỳ có ý nghĩa quan trọng để đẩy nhanh tiến trình dân chủ hoá đất nước. Nhìn lại hình ảnh tổng quát năm 2007 là năm Phong Trào Dân Chủ quốc nội phải đương đầu với nhiều thách thức lớn, là năm phải chịu nhiều tổn thất lớn nhất từ trước đến nay bởi các đợt truy quét, bắt bớ, tổng giam, quản thúc, gọi hỏi các nhà dân chủ được tổ chức với quy mô lớn rộng khắp trên toàn quốc; các phiên toà được mở nối tiếp, các mức án được ghép tội cho các nhà dân chủ một cách khắc nghiệt. Hàng loạt các nhà dân chủ phải bước vào lao tù, một số tìm cách ẩn náu tránh những đợt càn quét của chính quyền, nhiều người nay đã mất tích, nhiều người lánh sang nước ngoài tỵ nạn nay bị cấm trở về nước.... "lửa thử vàng, gian nan thử sức".